0 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42
* Một nhà nho đang
nói về Vạn vật nhất thể : trong trời đất muôn vật có chung một nguồn gốc,
cùng một bản chất. Một bác hủ nho hỏi:
- Nếu giữa đường gặp hổ thì "nhất
thể " ở đâu?
Một ông nho gàn khác giải thích hộ :
- Một con người có
đức, là đủ sức hàng long phục hổ, quyết không để cho hổ ăn thịt.
Chu Hải Môn
cười:
- Cưỡi trên lưng hổ, vẫn là hai thể khác nhau, nhất định phải để hổ
nuốt vào bụng nó, mới là nhất thể.
Người nghe cười thả
giàn.
* Trên chuyến bay, thấy một
hành khách say sưa ngắm chiếc máy bay bằng vàng gắn ở dây chuyền trên ngực mình,
cô tiếp viên phấn khởi nói:
- Thưa ông, chắc là ông rất thích phi cơ này của
hãng chúng tôi.
- Phi cơ của hãng rất đẹp, nhưng tôi thích cái phi trường
hơn, thưa cô!
* Trong một toa tàu
lửa có ba người. Một người đàn ông đang đọc báo, còn hai người phụ nữ thì đang
ngồi không. Bỗng một bà đứng lên và nói:
- Nóng quá! Nếu không mở cửa thì tôi
đến chết ngạt thở mất.
- Không được đâu! Tôi sẽ chết vì gió mát thôi. Hãy
đóng cửa lại.
Cuộc xô xát ngày càng gay gắt. Người soát vé chạy đến:
- Tôi
không thể cùng một lúc vừa đóng cửa lại vừa mở cửa được.
Và ông ta nói mỉa
mai:
- Thế còn ông này, ông có nguyện vọng gì không?
Người đàn ông
đáp:
- Tôi chả có nguyện vọng gì. Xin ông cứ lần lượt thực hiện nguyện vọng
của hai bà này. Ðầu tiên đóng cửa lại và một bà sẽ chết, sau đó mở cửa ra, bà
thứ hai chết nốt. Thế là tôi yên thân.
* Giáo sư : Hôm nay
mùng mấy ?
Vợ : Xem trên tờ báo anh đang cầm ấy.
Giáo sư : Nhưng là tờ báo
hôm qua làm sao anh biết được ?!
* Giáo sư phê bình
gay gắt cậu sinh viên năm thứ nhất :
- Bài thi vừa rồi của anh thật khó chấm.
Anh phải viết làm sao để những người ngu dốt nhất cũng có thể hiểu được.
Cậu
sinh viên rụt rè hỏi lại :
- Thưa giáo sư, thế đoạn nào giáo sư không hiểu ạ
?
* Bài của Pierre mắc
nhiều lỗi chính tả, thầy giáo phạt bằng cách bắt cậu viết 12 lần câu : "Em
kém tiếng Pháp " Hôm sau Pierre mang vở đến nộp :
- Sao em chỉ viết sáu
lần : ?
- Thưa thầy, em kém cả môn tính nữa ạ !
* Cô giáo :
- Hãy
cho cô biết trên centilit là gì ?
- Thưa cô, decilít ạ.
- Giỏi lắm, thế
còn trên decilít ?
- Là lít ạ.
- Ðúng rồi, còn trên lít ?
- Thưa cô, là
cái nút chai ạ !
* Anh bảo giáo sư
đãng trí tới mức nằm trong bồn tắm mà chẳng cởi quần áo. Vậy thì ông ta ướt sũng
rồi còn gì ?
- ấy thế mà ông ta không ướt mới kỳ chứ ?
- Vì sao ?
- Vì
ông ta quên luôn cả mở vòi nước !
* Hôm nay, tôi giảng
về khái niệm gian dối. Về vấn đề này tôi đã viết một cuốn sách. Những ai đã đọc
đưa tay lên giùm.
Cả lớp đưa tay, thầy tiếp tục :
- Vậy thì các anh các
chị không phải học gì thêm nữa - Vì tôi chưa hề viết cuốn sách ấy.
* Tại sao em lại đọc
kém như vậy ? Vào tuổi của em, tôi đã đọc lưu loát lắm rồi.
- Thưa thầy, có
lẽ tại thầy giáo của thầy dạy giỏi hơn thầy giáo của em !
* Em yêu,
bọn cướp lột nhẫn, đồng hồ, và ví tiền của anh hết rồi !
- Nhưng anh có súng
cơ mà ?
- May mà chúng không tìm thấy !
* Cô gái khiêu vũ với
một binh sĩ, hỏi :
- Anh có phân biệt được hành quân và khiêu vũ khác nhau
chỗ nào không ?
- Không ?
- Anh lính lúng túng trả lời.
Cô gái nhanh
nhảu :
- Ðiều đó em cũng nhận thấy rồi.
* Giám đốc giận dữ
hỏi thư ký :
- Bút của tôi đâu ?
Thư ký (hốt hoảng) :
- Ơở trên vành
tai của ngài ..
- Cụ thể là tai nào hả ?
* Thưa thủ trưởng,
tôi muốn xin hai ngày phép, vợ tôi vừa lâm bệnh nặng.
- Anh nói dối ? Vợ anh
vừa gọi điện thoại báo cho tôi hay là không được cho anh nghỉ !
- Lần này là
ông nói dối, thưa thủ trưởng ? Tôi chưa có vợ !
* Quan lớn lòng tham
không cùng, mới nhận nhiệm sở, vào lễ đền thành hoàng, thấy hai bên tay ngai
thần ngồi dát bạc, bèn bảo tả hữu :
- Lột lấy đem về cho ta.
Tả hữu thưa
:
- Ðấy chỉ là bạc giả thôi ạ.
Quan đáp :
- Ta cũng biết đấy là thiếc
giả bạc . Nhưng hôm nay, ngày đầu đến nhiệm sở, hãy thu lấy để lấy
hên.
* Quan huyện tham lam
vô độ, mãn nhiệm về quê.
Nhìn lại đám người hầu hạ đi theo bỗng thấy thừa một
ông già, bèn hỏi nguyên do, ông già đáp :
- Tôi là thần thổ địa của huyện
ngài vừa trị nhiệm.
Lại hỏi :
- Tại sao ở đây ?
Ông già đáp :
- Lớp
đất màu ở huyện đã bị ngài bóc hết mang đi, nếu tôi không đi theo ngài thì còn
đi đâu bây giờ ?
* Ở cửa hàng bán cá,
làm cái biển đề mấy chữ to tướng : "ở Ðây Bán Cá Tươi"
Biển vừa treo lên, có
người qua đường xem, cười bảo :
- Nhà này xưa nay quen bán cá ươn hay sao mà
bây giờ phải đề biển là bán cá "Tươi" ?
Nhà hàng nghe nói, bỏ chữ "Tươi"
đi.
Hôm sau, có khách đến hỏi cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo :
- Chẳng
lẽ đến hàng hoa mua cá hay sao mà phải đề "Ở Ðây" ?
Nhà hàng nghe nói bỏ hai
chữ "Ở đây" đi.
Cách vài hôm sau, lại có người mua cá xong, cũng nhìn lên
biển, cười bảo :
- Ở đây chẳng bán cá thì bày cá ra để khoe hay sao mà phải
đề là "Có Bán" ?
Nhà hàng nghe nói thấy cũng có lí, bỏ ngay hai chữ "Có Bán"
đi. Thành ra chỉ còn mỗi chữ "Cá".
Trong bụng nghĩ chắc từ giờ không còn ai
bắt bẻ gì được nữa.
Vài hôm sau, người láng giềng sang chơi, nhìn lên biển
nói :
- Chưa đi đến đầu phố đã ngửi thấy mùi tanh. Ðến gần thấy đầy những cá,
ai chẳng biết mà còn để biển làm gì ? Thế là nhà hàng cất nốt cái biển !
* Tại sao anh lại
uống nhiều như vậy ?
- Ðể quên đi
- Quên cái gì ?
- Quên cái rằng tôi
đã xấu hổ.
- Xấu hổ về điều gì ?
- Về việc đã uống nhiều như vậy !
* Nếu anh còn cờ bạc
rượu chè nữa, tôi sẽ uống hai chai thuốc rầy trong tủ cho anh coi !
- Muộn
mất rồi. Anh đã bán nó cách đây hai hôm.
* Sau chầu nhậu, hai
anh chàng bò trên đường ray xe lửa, lần mò theo từng thanh tà vẹt, một anh kêu
:
- Quỷ thật ! Cái thang này dài quá ta.
- Ô đừng lo. Thang máy lên tới
rồi kìa, nghe tiếng không ?
* Một người vào tiệm
ăn kêu một ly cà phê. Vừa nhắp xong ngụm đầu tiên, ông ta kêu người phục vụ lại
:
- Nếu đây là ly trà thì anh cho tôi xin một ly cà phê, còn nếu đây là ly cà
phê thì anh cho tôi xin một ly trà ?!
* Một người lái xe
tải ven đường một làng nọ, chẹt chết một con gà trống. Anh vội vàng dừng xe và
chạy đi tìm bà chủ con gà xin lỗi và xin bồi thường. Bà chủ nói :
- Anh là
một lái xe tốt hiếm thấy. Con gà cũng chẳng đáng là bao, anh cứ đi đi không phải
đền bù gì cả.
- Thưa bà, dù sao con gà ấy cũng cần thiết cho bà, bà cứ để
cháu đền thì cháu mới yên tâm và bà mới vui lòng.
- Chao ôi ! Quý hóa quá !
Thế này nhá, để tôi vui lòng và anh cũng yên tâm thì sáng sáng anh lái xe đến
đây và gáy cho tôi một hồi là được.
0 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42