Chương 1: Dudley ph�t đi�n
Chương
[1]
[2] [3]
[4] [5]
[6] [7]
[8] [9]
[10] [11]
[12]
[13]
[14] [15]
[16]
[17] [18] [19]
[20]
[21] [22]
[23]
[24]
[25] [26]
[27] [28]
[29] [30]
[31] [32]
[33] [34]
[35] [36]
[37] [38]
C�i ng�y n�ng nực nhất kể từ đầu h� đang mang một sự im lặng ngột ngạt v� oi bức đặt tr�n c�c ng�i nh� vu�ng vắn to lớn ở phố Privet. Những chiếc xe hơi vẫn thường b�ng lo�ng nay thì nằm im trong bụi bặm ở tr�n c�i lối đi, những bãi cỏ thường khi vẫn xanh rực tươi tắn nay trở n�n nứt nẻ v� kh� �a vì những ống phun nước đã ngừng hoạt động do hạn h�n. Bị tước đoạt khỏi c�c th� vui rửa xe v� x�n cỏ, cư d�n của phố Privet đã r�t lui v�o b�ng r�m trong những ng�i nh� xinh đẹp của họ, cửa sổ được mở rộng với hy vọng sẽ quyến rũ được những cơn gi� nhẹ vốn kh�ng hề tồn tại. Người duy nhất ở ngo�i trời l�c n�y l� một cậu thiếu ni�n đang nằm ngửa giữa luống hoa ngo�i trời của căn nh� số bốn.
Đ� l� một cậu b� đeo k�nh, gầy gò, t�c đen với một vẻ ngo�i hơi yếu ớt, giống như những ai đã lớn l�n trong những khoảng kh�ng t� t�ng trong phần lớn thời gian của mình. C�i quần jean của n� r�ch rưới v� dơ bẩn, chiếc �o T-shirt rộng l�ng th�ng v� phai m�u, còn đế gi�y thì đang được b�c ra khỏi phần tr�n của n�. Vẻ ngo�i của Harry Potter kh�ng khiến cho l�ng giềng của n� ưa th�ch. Những người n�y thì cho rằng bạo h�nh thì n�n bị trừng phạt bởi ph�p luật, nhưng khi Harry tự ẩn mình trong những luống t�c cầu rậm rạp l�c chiều t� thì n� gần như v� hình với những người bộ h�nh. Thật ra, n� chỉ c� thể bị bắt gặp khi dượng Vernon hoăc dì Petunia thò đầu ra khỏi cửa sổ phòng kh�ch v� nhìn thẳng v�o luống hoa ph�a dưới.
Harry nghĩ rằng n� n�n tự ch�c ch�c mừng mình vì ý tưởng trốn ở đ�y. N� c� thể cảm thấy kh�ng thoải m�i khi nằm tr�n nền đất rắn n�ng hầm hập n�y, nhưng, mặt kh�c, kh�ng ai ch� ý đến n�, nghiến răng ken k�t khiến n� kh�ng thể nghe được tin tức, hoặc qu�t những c�u hỏi th� lỗ v�o mặt n�, điều vẫn thường xảy ra khi n� cố ngồi trong phòng kh�ch xem tivi với dì v� ch� n�.
Tuồng như ý nghĩa của n� c� thể bay qua c�nh cửa sổ rộng mở, Vernon Dursley, dượng của Harry, chợt n�i.
�Thật l� kho�i khi thấy thằng b� kh�ng cố chõ mũi v�o đ�y. M� n� đang ở đ�u vậy nhỉ?�
�T�i kh�ng biết.� dì Petunia n�i, kh�ng quan t�m �n� kh�ng ở trong nh�.�
Dượng Vernon c�u nh�u
�Xem tin tức�� �ng n�i một c�ch khinh miệt. � T�i muốn biết thật ra n� muốn c�i gì? Như thể một thằng b� bình thường quan t�m đến tin tức - Duddley chẳng biết ch�t gì về tình hình thời sự cả; t�i đồ rằng n� còn chẳng biết ai l� thủ tướng nữa kìa! D� sao, thì cũng kh�ng thể c� chuyện về bọn của n� trong tin tức của ch�ng ta-�
�Vernon, shh!� dì Petunia n�i. �Cửa sổ mở kìa�
��i � v�ng � xin lỗi mình.�
Nh� Dursley chìm v�o im lặng. Harry nghe tiếng leng keng từ bữa ăn s�ng ngũ cốc Fruit�n� Bran khi n� quan s�t b� Figg, một người phụ nữ gi� y�u m�o sống cạnh được Wisteria đang thong thả dạo bước ngang. B� đang cau m�y v� thì thầm với ch�nh mình. Harry lấy l�m mừng rằng n� đang dấu k�n mình dưới bụi c�y, vì b� Figg gần đ�y thường mời n� đến uống tr� khi b� gặp n� ngo�i đường. B� vừa quẹo qua g�c đường v� biến mất khỏi tầm nhìn thì tiếng dượng Vernon một lần nữa vang vọng ra khỏi cửa sổ.
�Dudders đi ra ngo�i uống tr� �?�
�Ở Polkisses�, dì Petunia dịu d�ng trả lời. � N� c� nhiều bạn, n� rất nổi tiếng.�
Harry cố lắm mới kìm được tiếng khịt mũi. Nh� Durley thật sự ngu xuẩn một c�ch đ�ng ngạc nhi�n về con trai của họ, Dudley. Họ tin như sấm v�o những lời dối tr� mập mờ của thằng b� về việc đi uống tr� với những đứa trẻ kh�c trong băng của n� v�o mỗi chiều trong kỳ nghĩ h�; Dudley v� băng của n� chiều chiều lại v�o c�ng vi�n quậy ph�, h�t thuốc ở những g�c đường, n�m đ� v�o những chiếc xe băng ngang v� trẻ con. Harry tr�ng thấy bọn ch�ng khi n� đi vòng qua Little Whinging v�o buổi chiều tối; phần lớn kỳ nghỉ h� n� lang thang tr�n đường, bới tìm b�o trong c�c th�ng r�c.
Nốt nhạc đầu ti�n trong bản nhạc của bản tin bảy giờ lọt v�o tai Harry v� n� lật người lại. C� thể l� tối nay, sau cả th�ng đợi chờ � phải, ch�nh l� tối nay.
� Số kh�ch du lịch vẫn bị mắc kẹt lại ở phi trường đã l�n đến con số kỷ lục vì những người khu�n v�c h�nh lý T�y Ban Nha đã đình c�ng đến tuần thứ hai-�
�Cho ch�ng một kỳ nghỉ trưa trọn đời lu�n� dương Vernon c�u nh�u sau khi ph�t thanh vi�n dứt c�u, nhưng kh�ng th�nh vấn đề, b�n ngo�i luống hoa, bụng Harry như được thả ra. Nếu c� điều gì xảy ra, chắc chắn n� sẽ l� mục tin đầu ti�n được ph�t; chết ch�c v� t�n ph� chắc chắn l� quan trọng hơn việc những người du lịch mắc kẹt.
N� thở ph�o một hơi thật d�i v� nhìn l�n bầu trời xanh trong. Mỗi ng�y trong m�a h� n�y đều giống nhau: căng thẳng, chờ đợi, sự giải toả tạm thời, v� rồi lại căng thẳng trở lại� v� l�c n�o cũng thế, c�u hỏi l� vì sao chẳng c� gì xảy ra c�ng l�c c�ng rền rĩ.
N� giữ im lặng, chờ xem c� một gợi ý nhỏ n�o đ� chưa x�c định được về những gì thật sự diễn ra giữa những người Muggle � một sự biến mất đột ngột, hoặc c� thể l� một tai nạn kỳ lại� nhưng cuộc đình c�ng của những người khu�n v�c h�nh lý được tiếp theo bởi tin tức về hạn h�n ở T�y Nam (�T�i hy vọng l� n� đang nghe ở c�nh cửa b�n! dượng Vernon rống l�n. �n� v� c�i bình tưới l�c ba giờ s�ng!), rồi một chiếc trực thăng bị tai nạn tr�n một c�nh đồng ở Surrey, rồi cuộc ly h�n của một nữ diễn vi�n nổi tiếng với người chồng cũng nổi tiếng của c� ta (�Như thể l� ch�ng ta kho�i mấy c�i trò apphe bẩn thỉu n�y lắm vậy� dì Petunia khịt mũi, b� l� người lu�n kho�i ch� theo dõi mấy chuỵện n�y trong bất kỳ cuốn tạp ch� n�o lọt v�o đ�i tay xương xẩu của b�.)
Harry nhắm mắt chống lại c�i nắng gay gắt của trời chiều khi ph�t thanh vi�n n�i tiếp, �- v� cuối c�ng, con vẹt Bungy đã tìm thấy một c�ch mới mẻ để giữ cho m�a h� n� sự tươi trẻ. Bungy, sống ở Five Feathers ở Barnsley, đã học trượt tuyết! Mary Dorkins đã đi tìm hiểu th�m.�
Harry mở mắt. Nếu họ đã t�n đến chuyện vẹt đi trượt tuyết, tức l� chẳng còn gì đ�ng nghe. N� thận trọng vươn người tới trước v� n�ng mình l�n bằng đầu gối v� khuỷu tay, chuẩn bị trườn qua dưới cửa sổ.
N� đã di chuyển được khoảng 2 inches thì nhiều chuyện đã xảy ra một c�ch nhanh ch�ng.
Một tiếng crack lớn như một tiếng s�ng vang l�n ph� vỡ kh�ng gian tĩnh mịch; một con m�o ph�ng vụt qua dưới khu đậu xe của c�ng vi�n v� biến khỏi tầm mắt; một tiếng la inh ỏi, một tiếng r� vang l�n v� tiếng sứ vỡ vụn vang đến từ phòng kh�ch của Dursley, v� c� vẻ như đ� l� dấu hiệu m� Harry chờ đợi vì n� nhảy dựng cả l�n, c�ng l�c r�t từ lưng chiếc quần jean của n� c�y đũa thần như thể n� đang r�t gươm � nhưng trước khi n� c� thể đứng thẳng dậy, đỉnh đầu n� bị va v�o c�nh cửa sổ nh� Dursley đang bật mở. Tiếng đổ vỡ n�y l�m dì Petunia g�o l�n thậm ch� còn lớn hơn nữa.
Harry cảm thấy như đầu n� bị chẻ l�m hai. Mắt mở trừng, n� lắc lư, cố tập trung v�o con đường để tìm nguồn gốc của tiếng động, nhưng n� lập tức được đặt v�o tư thế đứng thẳng khi hai c�nh tay đỏ t�a vươn ra khỏi c�nh cửa sổ mở v� siết chặt quanh cổ họng n�.
�Vứt � n� - đi - ngay!� Dượng Vernon g�o v�o tai Harry. �Ngay lập tức.� Trước khi c� bất kỳ ai nhìn thấy!�
�Bu�ng � t�i - ra!� Harry hổn hển. Họ giằng co nhau v�i gi�y, Harry cố k�o những ng�n tay như mẩu x�c x�ch của �ng ch� n� bằng tay tr�i, tay phải n� vẫn khư khư b�m chặt tr�n c�y đũa thần giơ cao; đoạn, khi m� vết thương tr�n đỉnh đầu của n� lại nh�i l�n đau x�, dượng Vernon chợt k�u r� l�n v� bu�ng Harry ra như thể �ng bị điện giật. C� vẻ như một lực v� hình n�o đ� đang d�ng l�n cuồn cuộn trong người ch�u �ng, khiến cho n� kh�ng c�ch n�o giữ được.
Thở hổn hển, Harry ngã ch�i về ph�a bụi anh t�c ph�a trước, đứng thẳng dậy v� nhìn quanh. Kh�ng c� một dấu hiệu n�o của c�i đã tạo ra những �m thanh đổ vỡ ầm ĩ kia, nhưng c� nhiều khu�n mặt soi m�i đang xuất hiện từ c�c cửa sổ h�ng x�m. Harry vội v�ng nh�t c�y đũa thần v�o t�i quần jean v� cố tỏ ra tự nhi�n.
�Một buổi chiều đ�ng y�u!� dương Vernon th�t l�n, vẫy tay về ph�a B� Số Bảy đối diện đang nhìn ra dưới tấm m�n �B� kh�ng nghe tiếng xe bị sớm lửa hay sao? Hãy để cho Petunia v� t�i lo!�
�ng tiếp tục cười toe to�t một c�ch kinh dị cho đến khi những người h�ng x�m tò mò biến mất hết khỏi cửa sổ, đoạn nụ cười biến th�nh một c�i nhăm mặt giận dữ khi �ng vẫy Harry lại ph�a �ng.
Harry bước đến v�i bước, cẩn thận đứng lại trước vị tr� m� c�i vươn tay của dương Vernon c� thể khởi động lại cuộc vật lộn.
�M�y đang muốn c�i qu�i quỷ gì vậy, nh�c?� dượng Vernon hỏi với một giọng gầm gừ run l�n trong cơn giận.
�Ch�u đang muốn gì l� sao?� Harry n�i lạnh băng. N� vẫn nhìn hai b�n tr�i phải con đường, hy vọng sẽ nhìn thấy được người đã tạo ra tiếng động đổ vỡ kia.
�Muốn gì bởi c�i tiếng huy�n n�o như tiếng s�ng lục ngay ph�a ngo�i ��
�Ch�u kh�ng tạo ra tiếng động ấy� Harry n�i.
Khu�n mặt ngựa d�i ngoẵng của dì Petunia thò ra b�n cạnh dượng Vernon, t�m ngắt. B� giận t�i cả người.
�Vì sao m�y lại bò l� dưới cửa sổ của ch�ng tao?�
�Phải phải, đ�ng rồi đấy Petunia! M�y đang l�m c�i gì dưới cửa sổ của ch�ng ta, thằng nh�c?�
�Ch�u nghe tin tức,� Harry n�i bằng một giọng nhũn nhặn.
Dì dương n� trao đổi một c�i nhìn giận dữ.
�Nghe tin tức! Lại thế?�
�V�ng, tin tức thay đổi mỗi ng�y m�,� Harry n�i.
�M�y đừng c� tỏ ra kh�n hơn tao, thằng nhãi! Tao muốn biết thật sự m�y muốn c�i gì � v� đừng c� n�i với tao về việc nghe tin tức r�c rưởi ấy nữa! M�y biết rất rõ l� bọn của m�y �
�Cẩn thận, Vernon!� dì Petunia thở ra, v� dượng Vernon hạ giọng sao cho chỉ c� Harry c� thể nghe �ng, �rằng bọn của m�y kh�ng thể c� trong tin của ch�ng tao.�
�Đ� l� tất cả những gì dì dượng biết� Harry n�i.
Vợ chồng Dursley nhìn n� trừng trừng v�i gi�y, rồi dì Petunia n�i, � M�y l� một đứa trẻ dối tr� bướng bĩnh. Những c�i lũ� � đến lượt b� cũng hạ giong để cho Harry phải nghe tận m�i những lời của b� �c� ấy l�m gì nếu ch�ng kh�ng mang tin tức đến cho m�y?�
�A ha!� dượng Vernon huýt l�n với vẻ chiến thắng �Chấm dứt c�i chuyện đ� đi! M�y tưởng bọn tao kh�ng biết rằng tất cả tin tức của m�y đều đến từ c�i lũ chim dịch vật hả.�
Harry ngần ngừ một ch�t. N� sẽ phải trả gi� khi n�i l�n sự thật v�o lần n�y, thậm ch� nếu dì v� dượng n� kh�ng thể biết l� n� cảm thấy việc n�y tồi tệ đến thế n�o khi thừa nhận n�.
�Bọn c� kh�ng mang tin tức đến cho ch�u,� n� n�i, kh�ng �m điệu.
�Tao kh�ng tin chuyện n�y,� dì Petunia n�i ngay.
�Tao kh�ng hơn gì.� dượng Vernon mạnh mẽ n�i.
�Tao biết l� m�y đang muốn một chuyện gì vui vẻ đ�y� dì Petunia n�i.
�Bọn tao kh�ng ngu, m�y biết chứ� dượng Vernon n�i
�V�ng, đ� l� tin tức của ch�u� Harry n�i, cơn giận của n� đang b�ng l�n, v� trước khi vợ chồng Dursley c� thể gọi n� lại, n� quay đi, băng qua bãi cỏ ph�a trước, leo qua bức tường nhỏ quanh vườn v� sải ch�n ra đường.
B�y giờ thì n� đang gặp rắc rối v� n� biết điều đ�. N� sẽ phải đối mặt với dì v� dượng n� v� trả gi� cho sự hỗn h�o của n�, nhưng l�c n�y n� kh�ng bận t�m lắm về điều đ�; n� đang c� nhiều vấn đề trong t�m tưởng.
Harry chắc chắn rằng tiếng động vừa rồi l� của một kẻ Apparating hoặc Disapparating. N� ch�nh l� tiếng động m� con gia tinh Dobby tạo ra khi n� biến mất v�o trong kh�ng kh� loãng. Chẳng lẽ Dobby đang ở đ�y, tr�n đường Privet? C� thể Dobby đangtheo dõi n� ch�nh v�o l�c n�y? Khi ý nghĩ n�y ập đến, n� xoay vòng chung quanh v� bắt đầu nhìn ngược về ph�a đường Privet, nhưng con đường ho�n to�n vắng lặng v� Harry tin chắc rằng Dobby kh�ng biết c�ch biến th�nh v� hình.
N� dạo bước, kh�ng để ý con đường n� đi, vì gần đ�y n� đã qu� nhiều lần dạo qua con đường n�y n�n đ�i ch�n n� tự động đưa n� đến nơi n� vẫn thường lui tới. Cứ mỗi bước n� lại liếc nhìn ph�a sau qua vai. C� một kẻ n�o đ� biết ph�p thuật đã xuất hiện gần n� khi n� nằm dưới d�n hải đường chết của dì Petunia, n� chắc chắn như vậy. Vì sao họ kh�ng n�i chuyện với n�, vì sao họ kh�ng li�n lạc, vì sao l�c n�y họ lại lẩn trốn?
V� như vậy, khi m� cảm x�c về sự thất vọng của n� đã đến đỉnh điểm, thì sự tự tin rời n� m� đi.
C� thể l� chẳng hề c� tiếng động ma thuật n�o cả. C� thể n� đã qu� liều lĩnh tìm kiếm những dấu hiệu nhỏ nhất để li�n lạc với thế giới của n� n�n n� chỉ đơn giản l� phản ứng qu� mức với những tiếng động bình thường. N� đã tin chắc rằng đ� chỉ l� tiếng động của một c�i gì đ� đổ vỡ từ b�n trong một ng�i nh� h�ng x�m.
Harry cảm thấy một cảm gi�c đờ đẫn v� đắm chìm trong bụng n� v� trước khi n� biết điều đ� thì sự tuyệt vọng đã x�m chiếm n� suốt m�a h� một lần nữa bao tr�m l�n n�.
S�ng h�m sau n� được đ�nh thức bởi tiếng chu�ng b�o thức l�c năm giờ s�ng để n� c� thể trả tiền cho con c� ph�t tờ Ti�n tri Hằng ng�y - nhưng việc n�y liệu c� bao nhi�u ý nghĩa? Trong những ng�y n�y Harry chỉ đơn thuần liếc nhìn l�n trang nhất trước khi n�m n� qua một b�; khi m� những t�n ngốc điều h�nh tờ b�o cuối c�ng cũng nhận ra rằng Voldemort đã trở lại thì tin n�y sẽ xuất hiện đầu ti�n, v� đ� l� điều duy nhất m� Harry quan t�m
Nếu như n� gặp may, thì hẳn phải c� những con c� mang thư từ những người bạn tốt nhất của n� như Ron v� Hermione, mặc d� điều m� n� chờ đợi từ những l� thư của họ sẽ chỉ l� những tin tức mập mờ từ l�u.
�Rõ r�nh r�nh l� ch�ng tớ kh�ng thể n�i gì nhiu về Kẻ-m�-ai-cũng-biết-l�-ai-đấy� Ch�ng tớ kh�ng thể n�i với cậu chuyện quan trọng n�o để đề phòng chuyện thư từ của ch�ng tớ bị gửi nhầm địa chỉ. Ch�ng tớ kh� bận n�n tớ kh�ng thể n�i với cậu chi tiết mọi chuyện được� C� nhiều chuyện xảy ra lắm, ch�ng tớ sẽ n�i với cậu mọi thứ khi gặp cậu.�
Nhưng chừng n�o thì bọn họ mới gặp n�? Hình như chẳng ai chịu kh� quan t�m đến việc cho một c�i hẹn ch�nh x�c cả. Herminone thì nguệch ngoạc �Mình mong l� sẽ sớm gặp lại bạn� trong tấm thiệp sinh nhật của n�, nhưng sớm l� sớm thế n�o? Theo những gì m� Harry c� thể r�t ra từ những chỉ dẫn kh�c nhau trong những l� thư của bọn họ, l� Herminone v� Ron đang ở c�ng chỗ, chắc l� đang ở nh� của ba mẹ Ron. N� đã phải rất kh� khăn để chịu đựng tình cảnh đ�i bạn ấy vui vẻ với nhau ở The Burrow trong khi n� mắc kẹt ở phố Privet. Thật sự, n� đã cảm thấy giận dữ với họ đến mức n� đã n�m đi kh�ng th�m mở hai hộp chocolatess Honeydukes m� họ đã gửi cho n� nh�n dịp sinh nhật. Sau n�y n� đã hối hận về chuyện n�y, sau khi nh� m�n salad h�o m� dì Petunia cung cấp cho bữa tối h�m đ�.
Nhưng m� Ron với Herminone đang bận chuyện gì chứ? Vì sao m� n�, Harry, lại kh�ng bận rộn chứ? Chẳng phải l� n� đã chứng minh rằng n� c� khả năng xử lý tình huống tốt hơn họ nhiều hay sao? Chẳng lẽ họ đã qu�n hết những gì m� n� đã từng l�m? Chẳng phải l� ch�nh n� l� người đã đi v�o nghĩa địa, chứng kiến Cedric bị giết, rồi bị tr�i v�o ng�i mộ đ� v� suýt nữa cũng đã bị giết lu�n rồi ư?
Đừng nghĩ về chuyện đ� nữa, Harry đã lạnh l�ng tự n�i với mình điều n�y c� đến h�ng trăm lần trong m�a h� n�y. Đã qu� đủ tệ hại khi m� n� vẫn thường quay lại thăm khu nghĩa địa đ� trong những cơn �c mộng, v� vì vậy kh�ng cần phải tr� ngụ tiếp tại đ� trong khi đang đi dạo như thế n�y.
N� quay sang g�c đường dẫn đến Magnolia Crescent; n� đã đi được nửa đường băng ngang đường hẻm nhỏ hẹp b�n cạnh c�i gara nơi mắt n� lần đầu ti�n chớp được hình ảnh người cha đỡ đầu của n�. �t ra thì Sirius cũng c� vẻ như hiểu được Harry đang cảm thấy như thế n�o. Phải th� nhận rằng, mặc d� những l� thư của ch� ấy đầy những tin v� thưởng v� phạt như thư của Ron v� Herminone, nhưng �t ra thư của ch� ấy còn chứa những lời cảnh b�o v� an ủi thay vì những chỉ dẫn �p mở tr�u ngươi:
�Cha biết rằng con cảm thấy thất vọng như thế n�o� Hãy tr�nh xa mọi rắc rốiv� mọi thứ sẽ tốt đẹp th�i� Hãy cẩn thận v� đừng l�m điều gì hấp tấp nhé…”
Thế đấy, Harry nghĩ, khi m� n� băng qua Magnolia Crescent, quẹo v�o Magnolia v� hướng về bãi đậu xe tối tăm, n� đã (v� còn hơn thế) l�m những gì m� ch� Sirius khuy�n bảo. N� �t nhất đã kh�ng cự lại sự ham muốn được gắn th�n mình l�n c�n chổi v� tự hình khởi h�nh trở về The Burrow. Thật ra, Harry nghĩ rằng mình đã cư xử rất tốt khi nghĩ đến những nỗi thất vọng v� giận dữ m� n� đã trải qua khi mắc kẹt ở phố Privet l�u đến thế, khi m� n� đã phải nghĩ ra c�i trò trốn trong luống hoa trong niềm hy vọng nghe thấy được điều gì đ� c� thể li�n quan đến những gì Ch�a Tể Voldemort đã l�m. Tuy nhi�n, cũng thật l� cay đắng khi được khuy�n bảo chớ l�m điều gì hấp tấp bởi một người đ�n �ng đã bị giam suốt mười hai năm trong nh� t� ph� thuỷ, Azkaban, đã trốn tho�t, rồi cố gắng đến ngay nơi c� thể l�m s�ng tỏ vụ �m s�t m� �ng bị kết �n, v� ra đi bằng c�ch trốn chạy với con con Hippogriff bị đ�nh cắp.
Harry nhảy qua c�nh cửa c�ng vi�n bị kho� k�n v� bắt đầu băng ngang qua bãi cỏ kh� nẻ. C�ng vi�n cũng vắng lặng như những con đường v�y quanh n�. Khi n� đi bãi x�ch đu thì n� ngồi phịch l�n c�i x�ch đu duy nhất m� Dudley v� đ�m bạn của n� chưa tìm c�ch ph� hỏng, cuộn tay quanh d�y x�ch v� nhìn đăm chi�u v�o nền đất. N� kh�ng thể trốn v�o luống hoa Dursley được nữa. Ng�y mai, n� phải nghĩ ra một c�ch mới để nghe được tin tức. Trong l�c đ�, n� chẳng c� gì để để tr�ng mong ngo�i một một đ�m kh�ng y�n ổn v� x�o trộn, bởi thậm ch� khi n� trốn tho�t được khỏi cơn �c mộng về Cedric thì n� vẫn còn những giấc mơ lộn xộn kh�c về những h�nh lang d�i v� tối tăm, tất cả đều dẫn v�o ngõ cụt v� những c�nh cửa kho� chặt, v� n� phải cố vượt qua c�i cảm gi�c bị sa bẫy khi n� tỉnh dậy. Vết sẹo cũ tr�n tr�n n� thường đau nh�i một c�ch kh� chịu, nhưng n� kh�ng tự lừa dối mình rằng Ron, Hermione hoặc Sirius vừa tìm ra ra một điều gì đ� th� vị. Trong qu� khứ, vết sẹo của n� thường buốt l�n để cảnh rằng Voldermort đang một lần nữa trỗi dậy mạnh mẽ, nhưng b�y giờ thì Voldermort đã trở về thì những cơn đau đ� c� thể nhắc nhở n� rằng sự kh� chịu thường trực chỉ để chờ đợi rằng� chẳng c� gì để lo lắng về� những tin tức cũ nữa.
Cảm gi�c bất c�ng d�ng tr�n b�n trong n� đến nỗi n� muốn g�o to trong giận dữ. Nếu như điều đ� kh�ng xảy ra cho n�, sẽ chẳng ai thậm ch� biết rằng Voldemort đã trở lại! V� phần thưởng d�nh cho n� l� bị mắc kẹt ở Little Whinging suốt bốn tuần lễ buồn ch�n, ho�n to�n bị cắt đứt bởi thế giới ma thuật, bệu bã giữa những c�y hải đường để phải nghe những tin tức về những con vẹt trượt nước! Sao m� cụ Dumbledore lại c� thể qu�n n� dễ d�ng thế nhỉ! Vì sao m� Ron v� Hermione lại c� thể ở c�ng với nhau m� lại kh�ng mời n�? Đã bao nhi�u l�u n� đã phải cố gắng chịu đựng nghe ch� Sirius bảo n� ngồi im v� l�m một cậu b� tốt; hoặc cố gắng kh�ng cự lại sự mong muốn viết cho c�i tờ Ti�n tri H�ng ng�y ngu ngốc đ� để chỉ ra rằng Voldermort đã trở lại? Những suy nghĩ giận dữ đ� cuộn quanh đầu Harry, v� sự giận dữ b�n trong n� khiến n� quặn đau như c�i đ�m y�n ả v� oi bức đang bao quanh n� trong một bầu kh�ng kh� đầy m�i cỏ kh� h�o, với một �m thanh duy nhất l� những tiếng rì rầm khe khẽ của sự giao th�ng tr�n con đường ph�a sau r�o chắn c�ng vi�n.
N� kh�ng biết l� n� đã ngồi ở đ� suốt bao nhi�u l�u tr�n c�i x�ch đu truớc khi một �m thanh cắt ngang kh�c nhạc lòng của n� v� n� tr�ng l�n. Ngọn đ�n đường từ những con đường quanh n� đang toả ra một luồng s�ng lờ mờ đủ để rọi l�n một nh�m người đang băng ngang c�ng vi�n. Một trong bọn họ đang h�t l�n một b�i h�t th� lỗ, tục tằn. Bọn kia ph� l�n cười. Một tiếng động nhỏ khẽ vang từ những chiếc xe đạp đua đắt tiền m� ch�ng đang l�i theo.
Harry biết bọn người đ� l� ai. C�i t�n đang đi đầu ch�nh l� t�n anh họ của n�, kh�ng thể n�o nhầm được, đang hướng về ph�a nh� n�, c�ng với băng đảng trung th�nh của hắn.
Dudley đã bự hơn bao giờ hết,nhưng một năm ăn ki�ng cực khổ v� sự kh�m ph� về một năng khiếu mới đã tạo ra cho hắn một hình d�ng mới. Dượng Vernon vui sướng khoe với bất kỳ ai chịu nghe rằng Dudley gần đ�y đã trở th�nh v� địch Quyền Anh Hạng Si�u Nặng Li�n Trường cấp phổ th�ng miền Đ�ng Nam. M�n thể thao quý tộc n�y, như c�ch m� dượng Vernon gọi, đã khiến cho Dudley c�ng trở n�n kinh khủng hơn với Harry so với c�i thời m� ch�ng còn học tiểu học, khi m� n� được trưng dụng l�m c�i bị tập đấm đầu ti�n của Dudley. Harry kh�ng còn sợ người anh họ nữa nhưng n� vẫn kh�ng thể nghĩ rằng việc Dudley học c�ch đấm mạnh hơn v� ch�nh x�c hơn lại c� thể g�y ra một lễ hội. Những đứa trẻ h�ng x�m chung quanh sợ Dudley đến chết khiếp - thậm ch� còn khiếp hơn so với nỗi sợ �nh�c Potter�, kẻ m� ch�ng được cảnh b�o rằng l� một t�n c�n đồ hung hãn, v� đã phải tập trung ở Trung T�m An Ninh Th�nh Brutus d�nh cho Những Thiếu Ni�n Tội Phạm Ngoan Cố.
Hary nhìn những c�i b�ng đen ngòm băng ngang qua bãi cỏ v� tự hỏi rằng bọn ch�ng vừa nện ai đ�m nay. Nhìn n�, Harry thấy l� ch�nh n� đang suy nghĩ khi n� quan s�t họ, n�o� nhìn n� tao đang ngồi đ�y một mình n� đến đ�y m� thử�
Nếu đ�m bạn của Dudley nhìn thấy n� ngồi đ�, chắc chắn l� cả đ�m sẽ lao thẳng đến n�, v� tiếp theo Dudley sẽ l�m gì? N� hẳn nhi�n l� kh�ng muốn mất mặt trước băng của mình, nhưng n� khiếp hãi kh�ng d�m khi�u kh�ch Harry� hẳn l� rất th� vị khi quan s�t Dudley trong cảnh tiến tho�i lưỡng nan như vậy, mắng nhiếc n� v� nhìn n� kh�ng c� ch�t dũng kh� n�o để trả lời� v� nếu c� t�n n�o định nện Harry, thì n� đã sẵn s�ng, n� với c�y đũa thần của n�. Cứ để ch�ng thử� n� th�m muốn được truyền nỗi tuyệt vọng của ch�ng sang lũ trẻ kia, c�i đ�m từng l�m cuộc sống của n� trở th�nh địa ngục.
Nhưng bọn ch�ng kh�ng quay lại, ch�ng kh�ng thấy n�, ch�ng đã gần như băng qua h�ng r�o. Harry cố gắng kìm chế sự bốc đồng để gọi theo lũ ch�ng� tìm kiếm một trận đ�nh nhau kh�ng phải l� một h�nh động kh�n ngoan� n� phải kh�ng đụng đến ma thuật� n� sẽ kh�ng mạo hiểm để bị trục xuất lần nữa.
Những tiếng động từ ph�a bọn Dudley đã tản m�t dần; bọn ch�ng đã khuất dạng, v� đang hướng về ph�a đường Magnolia.
Ba thấy kh�ng, Sirius, Harry buồn rầu nghĩ, kh�ng hề n�ng nổi. Tr�nh xa mọi rắc rối. Ho�n to�n ngược với những gì ba đã l�m.
N� duỗi thẳng ch�n ra. Dì Petunia v� dượng Vernon lu�n cảm thấy rằng bất kỳ khi n�o m� Dudley về đến nh� l� đều l� đ�ng giờ để về nh�, sau bất kỳ giờ giấc n�o sau đ� cũng l� qu� trễ. Dượng Vernon đe dọa l� sẽ nhốt Hary trong nh� kho nếu như n� còn trở về sau Dudley lần nữa, v� vì vậy, cố n�n một c�i ng�p, v� vẫn còn cau c�, Harry bắt đầu khởi h�nh về c�nh cổng c�ng vi�n.
Con đường Magnolia, giống như đường Privet, đầy những ng�i nh� lớn vu�ng vắn với những bãi cỏ được cắt tỉa tuyệt vời, được sở hữu bởi những người chủ sở hữu cũng to lớn vu�ng vắn l�i những chiếc xe b�ng lo�ng giống như xe của dượng Vernon. Harry th�ch Little Whinging v�o ban đ�m, khi m� những cửa sổ bu�ng r�m ph�t ra những �nh s�ng �ng �nh trong m�n đ�m v� n� c� thể chạy m� kh�ng c� sự nguy hiểm phải nghe thấy những tiếng thì thầm tọc mạch về vẻ ngo�i �phạm ph�p� của n� khi n� băng qua trước chủ của những căn nh�. N� rảo bước, vì vậy được nửa đường Magnolia thì băng của Dudley lại lọt v�o tầm mắt n�; bọn ch�ng vừa chia tay nhau tại lối rẽ v�o Magnolia Crescent. Harry bước v�o v�ng b�ng tối của một c�y tử đinh hương lớn v� chờ đợi.
�� n� k�u eng �c như heo ấy, phải kh�ng?� Malcom đang n�i, cười h� hố với những t�n kh�c.
�C� m�c ấy tuyệt lắm, Big D� Piers n�i.
�Ng�y mai cũng giờ n�y chứ?� Dudley n�i.
�Đến chỗ tao đi, �ng b� gi� tao đi vắng� Gordon n�i.
�Vậy thì tạm biệt� Dudley n�i
�Bye, Dud!�
�Ch�o, Big D!�
Harry đợi cho đ�m còn lại trong băng của Dudley đi hẳn trước khi n� lại bắt đầu khởi h�nh. Khi tiếng động của bọn ch�ng đã tản m�t hẳn, n� hướng đến đến g�c đường rẽ v�o Magnolia Crescent v� do n� đi rảo bước, n� nhanh ch�ng san bằng khoảng c�ch với Dudley, l�c n�y đang nh�n hạ tản bộ, ng�m nga một �m điệu kh�ng đầu kh�ng đũa.
�Hey Big D!�
Dudley quay lại.
�Ԕ n� cằn nhằn. �L� m�y�
�Đã từ khi n�o m� anh trở th�nh �Big D �thế?� Harry n�i.
�Im đi� Duddley c�u nh�u, quay đi.
�T�n đẹp đấy� Harry n�i, nhe răng cười v� s�ng bước b�n cạnh người anh họ. �Nhưng anh sẽ phải lu�n l� �Diddykin Uỷ Mị� với t�i.�
�Tao n�i, IM ĐI!� Dudley n�i, hai b�n tay như hai c�i đ�i lợn của n� đang co lại th�nh nắm đấm.
�Thế bọn kia biết c�i t�n m� mẹ anh gọi anh kh�ng?�
�Ngậm miệng m�y lại.�
�Anh sẽ kh�ng n�i b� ấy ngậm miệng chứ. Thế còn �Popkin� v� �Dinkydums� thì sao? T�i d�ng ch�ng được kh�ng?�
Dudley kh�ng n�i gì. Cố gắng để kh�ng nện Harry đòi hỏi mọi nỗ lực kiềm chế của n�.
�Thế tối nay c�c anh đã nện ai vậy?� Harry hỏi, nụ cười của n� biến đi �Một ch� nh�c mười tuổi kh�c? T�i biết c�c anh đã l�m gì Mark Evants hai đ�m trước-�
�N� muốn vậy m�� Dudley gầm gừ.
�Ồ, vậy ư?�
�N� l�o với tao.�
�V�ng? Thế n� c� n�i l� anh nhìn giống một con lợn đang được dạy để đi tr�n hai ch�n sau kh�ng? Bởi vì đ� kh�ng phải l� một lời l�o xược, Dud, m� l� sự thật.�
Cơ h�m Dudley giật giật. N� l�m cho Harry cảm thấy v� c�ng h�i lòng khi biết được n� đã chọc giận Dudley như thế n�o; n� cảm thấy giống như n� đã truyền được nỗi thất vọng của mình sang người anh họ, lối tho�t duy nhất của n�.
Bọn ch�ng rẽ phải tr�n con đường hẻm hẹp nơi Harry lần đầu ti�n gặp Siriuss v� l� nơi tạo ra điểm gặp nhau giữa Magnolia v� Wisteria Walk. N� vắng lặng v� tối tăm hơn những con đường n� nối đến bởi vì nơi đ�y kh�ng c� đ�n đường. Bước ch�n của bọn ch�ng dạo v�o giữa những bức tường garage ở một ph�a v� những dãy h�ng r�o cao ở ph�a b�n kia.
�M�y c� nghĩ rằng m�y l� một t�n to x�c nhờ mang một vật kh�ng?� Dudley n�i sau v�i gi�y.
�Vật gì?�
�Vật m� m�y đang dấu ấy.�
Harry mỉm cười trở lại.
�Anh c� vẻ kh�ng qu� ngu như anh tỏ ra, phải kh�ng, Dud? Nhưng t�i nghĩ rằng, nếu như anh thật sự ngu như vậy, anh kh�ng thể vừa đi vừa n�i c�ng l�c được.�
Harry r�t c�y đũa thần của n� ra. N� thấy Dudley đang nhìn n� từ b�n cạnh.
�M�y kh�ng được ph�p� Dudley n�i ngay, �Tao biết l� m�y kh�ng được ph�p. M�y sẽ bị đuổi khỏi c�i trường ma quỷ đ� nếu m�y l�m.�
�Anh kh�ng biết l� họ đã đổi luật rồi �, Big D?�
�Kh�ng, họ kh�ng đổi� Dudley, cho d� giọng của n� kh�ng ho�n to�n tự tin lắm.
Harry cười nhạt.
�M�y kh�ng c� gan để chơi với tao kh�ng c� c�i vật đ� �?� Dudley c�u nh�u.
�Khi m� anh chỉ cần bốn thằng bạn đứng sau trước khi anh nện một thằng b� mười tuổi. Anh biết l� c�i danh hiệu quyền Anh của anh d�nh cho ai kh�ng? Đối thủ của anh bao nhi�u tuổi? Bảy? T�m?�
�Thằng đ� mười s�u, cho m�y biết,� Dudley gầm gừ, �v� n� cứng đơ suốt hai chục ph�t sau khi tao kết th�c n�, m� n� nặng gấp đ�i m�y. M�y đợi đến khi tao n�i với ba rằng m�y đã r�t c�i vật đ� ra ��
�Lại chạy đi m�ch ba �? Thế ra một nh� v� địch quyền Anh uỷ mị sợ chết khiếp c�y đũa thần của t�n Harry bẩn thỉu n�y �?�
�M�y sẽ kh�ng tỏ ra can đảm vậy v�o đ�m nay chứ?� Dudley gầm gừ.
� Đang l� ban đ�m m�, Diddykins. Ch�ng ta vẫn thường gọi như vậy khi tất cả đều tối đen như l�c n�y.�
�Tao n�i l� khi m�y l�n giường kìa!� Dudley gầm gừ.
N� dừng bước. Harry cũng ngừng bước, nhìn chằm chằm t�n anh họ.
C�i m� n� nhìn tho�ng thấy tr�n khu�n mặt to b� của Dudley l�một vẻ mặt chiến thắng kh�c lạ.
�Thế ra đấy l� chuyện anh muốn n�i, t�i kh�ng dũng cảm khi t�i l�n giường?� Harry n�i, ho�n to�n chưng hửng. �Thế t�i phải sợ c�i gì n�o, những c�i gối hay l� c�i gì kh�c?�
�Tao sẽ nghe m�y v�o đ�m nay� Dudley n�i qua hơi thở. �N�i trong giấc ngủ. Than van.�
�Anh muốn n�i gì?� Harry hỏi lại, nhưng trong bụng n� l� một cảm gi�c lạnh lẽo v� kinh dị. N� mới vừa đến thăm lại khu nghĩa địa v�o đ�m qua trong những giấc mơ.
Duddley bật l�n một tiếng cười giật cục, đoạn bắt đầu th�t th�t cao giọng.
�Đừng giết Cedric! Đừng giết Cedric! Ai l� Cedric thế � bạn trai m�y �?�
�T�i � anh n�i dối,� Harry tự động trả lời. Nhưng miệng n� kh� khốc. N� biết Dudley kh�ng n�i dối � kh�ng thì l�m sao n� biết về Cedric?
�Ba ơi! Cứu con, ba ơi! Hắn sẽ giết con mất, ba ơi! Boo hoo!�
�Im di� Harry khẽ n�i. �Im đi, Dudley, t�i cảnh c�o anh!�
�Đến cứu con ba ơi! Mẹ ơi, đến cứu con! Hắn đã giết Cedric! Ba ơi, cứu con! Hắn sẽ � đừng chỉ c�i vật ấy v�o tao!�
Dudley l�i lại bức tường dọc lối đi. Harry đã chỉa thẳng c�y đũa thần ngay tim Dudley, Hary c� thể cảm thấy sự căm gh�t suốt mười bốn năm của n� d�nh cho Dudley đang b�ng l�n trong huyết quản � c�i m� n� muốn ra tay ngay l�c n�y l� nguyền rủa Dudley để hắn phải bò l� như một con c�n tr�ng, c�m họng, ngoe nguẩy r�u�
�Đừng bao giờ n�i với tao điều đ� lần nữa,� Harry gầm gừ. �M�y hiểu kh�ng?�
�Chỉ c�i vật ấy sang chỗ kh�c!�
�Tao n�i, m�y c� hiểu kh�ng?�
�Chỉ c�i vật ấy sang chỗ kh�c!�
�THẾ M�Y C� HIỂU TAO KH�NG?�
�HÃY ĐƯA C�I VẬT ẤY TR�NH XA KHỎI-�
Dudley hổn hển một c�ch kinh dị, run rẩy, như thể n� vừa được dội nước đ� l�n người.
C� c�i gì đ� đã xảy ra trong đ�m nay. Bầu trời nh�n nhạt rải r�c sao bỗng dưng đen ngòm v� tất cả �nh s�ng � những ng�i sao, mặt trăng v� �nh đ�n đường mờ ảo ở c�c g�c đường biến mất. Những tiếng động xa xa của những chiếc xe � t� v� tiếng x�o xạc của c�y cối đã biến đi. M�n tối �m dịu bỗng nhi�n trở n�n buốt gi� một c�ch gh� rợn, nhức buốt. Ch�ng đang bị bao v�y vởi một m�n đ�m tuyệt đối, kh�ng thể xuy�n thủng v� lặng lẽ, như thế một b�n tay khổng lồ n�o đ� vừa bu�ng xuống một tấm �o cho�ng d�y đặc v� lạnh lẽo phủ l�n to�n bộ con đường v� tr�m l�n ch�ng.
Trong một gi�y Harry nghĩ rằng n� đã d�ng đến ph�p thuật một c�ch v� ý, mặt d� thực tế l� n� đã cố hết sức chống cự để l�m việc n�y � v� rồi lý tr� của n� đã bắt kịp gi�c quan của n� � n� kh�ng đủ quyền lực để l�m tắt c�c ng�i sao. N� quay đầu lung tung, cố để nhìn một c�i gì đ�, nhưng b�ng tối d�y đặc phủ l�n mắt n� như một tấm voan kh�ng trọng lượng.
Tiếng k�u thất thanh của Dudley vọng đến tai Harry.
�M-m�y l�m c-c�i gì thế? Ng-ngừng lại ngay!�
�T�i kh�ng l�m gì cả? Im đi v� đừng chuuyển động!�
�Tao kh-kh�ng thể nhìn được! Tao b-bị m� rồi! Tao-�
�T�i n�i l� anh im đi!�
Harry vẫn đứng nguy�n, đưa đ�i mắt kh�ng cảm gi�c của n� nhìn sang phải rồi sang tr�i. C�i lạnh thật mãnh liệt khiến n� run lập cập; tay n� c�ng lại v� t�c g�y n� dựng l�n � n� cố sức trừng mắt nhìn v�o khoảng kh�ng tr�n ngập b�ng tối, nhìn ng�y sang chung quang, v� kh�ng thấy gì.
Kh�ng thể thế được� họ kh�ng thể ở đ�y� kh�ng thể ở Little Whinging n�y� n� dỏng tai l�n� n� c� thể nghe thấy họ trước khi n� thấy họ�
�Tao s-sẽ m�t ba!� Dudley r�n rỉ .� M-m�y ở đ�u? M�y đang l�m g-gì?�
�Anh im được kh�ng?� Harry r�t l�n, �T�i đang cố ngh-�
Nhưng n� chợt im lặng. N� vừa nghe thấy c�i m� n� đã từng sợ đến chết khiếp.
C� một c�i gì đ� ngo�i bọn ch�ng tr�n con đường hẻm n�y, một c�i gì đ� đang trườn d�i, r�t l�n, thở mạnh. Harry cảm thấy như một cảm gi�c khiếp hãi bật nảy l�n một c�ch kinh dị khi n� đứng run lẩy bẩy giữa một bầy kh�ng kh� lạnh gi�.
�D-dẹp n� đi! Ngừng lại đi! Tao sẽ n-nện m�y! Tao thề l� tao sẽ l�m!�
�Dudley, im m-�
WHAM.
Một c� đấm vừa tìm v�o một b�n đầu của Harry, l�m n� bật tung l�n. Những luồng s�ng lo� l�n trước mắt n�. Lần thứ hai trong vòng một giờ Harry cảm thấy như thể đầu n� được chẻ l�m đ�i; trong khoảnh khắc tiếp theo, n� quỵ xuống nền đất v� c�y đũa thần văng ra khỏi tay n�.
�Anh ngốc thật, Dudley!� Harry la l�n, mắt n� ngấn lệ vì đau trong khi n� bò to�i tr�n tay v� ch�n mình, đi�n cuồng mò mẫm trong b�ng đ�m. N� nghe thấy tiếng Dudley mò mẫm đằng xa, va v�o h�ng r�o b�n đường, vấp v�p.
�DUDLEY, TRỞ LẠI ĐI! ANH ĐANG CHẠY VỀ PH�A N�!�
C� một tiếng tiếng k�u r� l�n kinh dị v� tiếng ch�n của Dudley ngừng lại. Ngay l�c đ�, Harry cảm thấy một cơn ớn lạnh trườn l�n ph�a sau n�, điều n�y chỉ c� thể tương ứng với một điều. Ch�ng c� nhiều hơn một.
�DUDLEY, NGẬM C�I MIỆNG CỦA ANH LẠI! ANH L�M GÌ CŨNG VẬY, NGẬM MIỆNG LẠI! C�y đũa thần!� Harry thì thầm một c�ch đi�n rồ, tay n� quơ qu�o tr�n nền đất như một nhện. �C�y- đũa- thần- đi- đ�u- rồi � lumos!�
N� niệm c�u thần ch� một c�ch tự động v� tuyệt vọng để tìm ch�t �nh s�ng cho việc tìm kiếm của n� - v� trước sự vui mừng kh�ng thể tin nổi của n�, �nh s�ng lo� l�n khoảng v�i inches từ tay phải của n� � đầu c�y đũa thần đang lo� s�ng.
N� lật người lại.
Một c�i b�ng dạng th�p, tr�m k�n đang lướt nhanh lại ph�a n�, lơ lửng tr�n mặt đất. Kh�ng thấy ch�n hay mặt mũi gì l� ra dưới c�i �o cho�ng của n�. N� m�t l�n trong đ�m khi n� tiến đến.
L� l�i lại, Harry giơ cao c�y đũa thần.
�Expecto patroum!�
Một l�n hơi b�ng bạc tho�t ra từ đỉnh c�y đũa thần v� Kẻ Đi�n chậm lại, nhưng c�u thần ch� kh�ng c� c�ng hiệu ho�n to�n; bật dậy bằng ch�nh đ�i ch�n của mình, Harry r�t lui xa hơn khi m� Kẻ Đi�n ngã ch�i l�n n�, nỗi kinh ho�ng phủ l�n não n� � tập trung �
Một đ�i tay x�m xịt, nhầy nhụa v� ghẻ lở thò ra từ c�i �o cho�ng của Kẻ Đi�n, hướng về n�. Một tiếng động vội vã phủ đầy tai Harry.
�Expecto patronum!�
Tiếng của n� kh�n đục v� xa c�ch. Một l�n kh�i bạc kh�c, mờ hơn khi nãy, phụt ratừ c�y đũa thần � n� kh�ng thể l�m gì được hơn ữa, n� kh�ng thể niệm thần ch� được.
C� tiếng cười vẳng l�n ngay trong đầu n�, r�t l�n, cười c�ng l�c c�ng to� n� c� thể ngửi thấy hơi thở thối rửa đầy tử kh� của Kẻ Đi�n phủ đầy phổi n�, l�m n� ngạt đi � suy nghĩ� nghĩ đến điều gì vui�
Nhưng chẳng c� gì vui trong n� v� những ng�n tay lạnh lẽo của Kẻ Đi�n đã gần chạm v�o cổ họng n� � tiếng cười the th� c�ng l�c c�ng lớn hơn, v� một giọng n�i vang l�n trong đầu n�: �Chịu chết đi, Harry� n� c� thể sẽ kh�ng đau đớn gì� ta kh�ng biết� ta chưa bao giờ chết��
N� sẽ chẳng bao giờ được thấy Ron v� Herminone nữa �
V� khu�n mặt cũng họ bừng rõ trong t�m tưởng n� khi n� chiến đấu để thở.
�EXPECTO PATRONUM!�
Một con hươu đực bằng bạc khổng lồ vọt ra từ đầu c�y đũa thần của Harry; gạc của n� h�c v�o Kẻ Đi�n đ�ng v�o c�i chỗ vốn c� quả tim của hắn. Hắn bắn tung ra sau, nhẹ bỗng như m�n đ�m, v� khi con hươu ra tay, Kẻ Đi�n bắn tung đi như một con dơi v� bị khuất phục
�ĐƯỜNG N�Y!� Hary k�u l�n với con hươu. Quay vòng quanh, n� lao xuống con đường hẻm, giơ cao c�y đũa s�ng. �DUDLEY? DUDLEY!�
N� chạy khoảng mười hai bước thì đến chỗ họ: Dudley đang nằm co quắp tr�n nền đất, tay n� �m chặt lấy mặt. Một Kẻ Đi�n thứ hai đang c�i xuống chỗ n�, nắm chặt cổ tay n� đ�i b�n tay thối rửa, từ từ t�ch ch�ng ra một c�ch gần như dịu d�ng, rồi hạ c�i đầu tr�m về ph�a Dudly như thể định h�n n�.
�DIỆT N�!� Harry gầm l�n, v� với một một tiếng động gấp r�t, ầm ĩ, con hươu bạc m� n� triệu tập đã ph�ng vượt qua hắn. Khu�n mặt kh�ng c� mắt của Kẻ Đi�n chỉ còn c�ch Dudley một inch thì c�i gạc bạc đã h�c v�o n�; c�i vật kinh khiếp ấy bắn tung l�n kh�ng trung, giống như bạn hắn, n� bay v�o kh�ng kh� v� biến mất v�o b�ng đ�m; con hươu ph�ng nước kiệu v�o đường hẻm v� biến th�nh một l�n sương bạc.
Trăng, sao v� �nh đ�n đường bật s�ng trở lại. Một luồng hơi ấm thổi dọc con đường. C�y cối k�u x�o xạc trong những khu vườn chung quanh v� những tiếng động trần tục của những chiếc xe tr�n Mangolia Crescent đã lại phủ ngập kh�ng kh�.
Harry vẫn đứng đ�, tất cả gi�c quan cuỷa n� đảo luộn, v� vội vã trở lại bình thường. Sau một l�c, n� nhận ra rằng c�i T-shirt của n� đang d�nh chặt v�o n�, n� ướt sũng mồ h�i.
N� kh�ng thể tin v�o điều gì vừa xảy ra. Những Kẻ Đi�n ở đ�y, ở Little Whinging.
Dudley nằm co quắp tr�n mặt đất, run như cầy sấy. Harry cuối xuống để xem n� c� đủ sức đứng dậy kh�ng, nhưng n� chợt nghe thấy một tiếng ch�n chạy vội ph�a sau n�. Theo bản năng n� lại n�ng c�y đũa thần l�n, v� quay g�t để đối mặt với kẻ mới đến.
B� Figg, người l�ng giềng gi� g�n dở, đang hổn hển chạy tới. M�i t�c hoa r�m của b� đã bung ra khỏi c�i lưới bao t�c, nhưng c�i t�i mua đồ đu đưa loảng xoảng tr�n cổ tay b� v� ch�n b� đã vuột ph�n nửa ra khỏi đ�i d�p l� bằng vải đăng ten. Harry vội vã giấu c�y đũa thần đi, nhưng �
�Đừng dấu n� đi cậu b� ngu ngốc!� b� r�t l�n �Lỡ đ�u c� th�m bọn ch�ng quanh đ�y thì sao? �i ta sẽ giết Mundungus Fletcher!�
Copyright � 2002 - 2004 by Hồ Xị
All rights
reserved